Sau biến cố Thiên Dịch sáu mươi năm trước, thế gian tưởng chừng đã bình yên, nhưng sâu trong tầng khí mỏng của Cửu Thiên, những vệt nứt của Linh Giới bắt đầu phát sáng. Giới quan tâm đến thiên tượng đều cảm nhận được: vận mệnh các tộc đang dịch chuyển, và ở trung tâm dòng xoáy đó – Kê Thần một lần nữa giữ vai trò tối quan trọng.

Từ lâu, theo daga79 thì truyền thuyết nói rằng chỉ khi Long Linh và Kê Thần hợp nhất, đại cuộc thiên địa mới được giữ cân bằng. Song chưa từng ai chứng kiến sự kết hợp ấy trọn vẹn. Mỗi đời chỉ lộ ra vài dấu hiệu, rồi lại mờ dần theo thời gian. Đến thời đại hiện tại, sấm thư lưu truyền:
“Kê vũ động thiên cơ, long ảnh trấn vạn vực.”
Lời ấy báo trước một biến chuyển lớn mà chỉ ít người hiểu được tận gốc. Đây chính là khởi đầu của chương truyện mới: Huyết Ấn Long Kê Trấn Giới.
Con đường dẫn đến Long Huyết Ấn
Ở chân dãy Phụng Hoàng Sơn, nơi sương mù bốn mùa như lụa mỏng, có một làng cổ trấn giữ bí mật liên quan đến Linh Chủng Kê Thần. Làng này từng là nơi truyền thụ các điển chương cổ về Thiên Cầm Văn, một loại văn tự chỉ phát sáng khi gặp khí linh thuần khiết. Thế nhưng, từ ngày Thiên Dịch đi qua, cả làng dường như chìm vào thinh lặng, hồ sơ lưu trữ dần mất dấu.
Một hôm, cậu thanh niên tên Lâm Thạch, người mang trong mình dấu ấn kỳ lạ hình lông vũ xoáy ngược, vô tình phát hiện một phiến đá nhỏ dưới gốc tùng cổ. Phiến đá khắc sáu dòng văn tự cổ—càng nhìn, càng sáng lên như nhịp thở.
Không ai trong làng giải được chữ, nhưng ngay khi Lâm Thạch chạm tay, phiến đá rung nhẹ, hiện ra một vòng ánh sáng: Long Huyết Ấn.
Từ thời thượng cổ, Long Huyết Ấn chỉ xuất hiện trên những người có khả năng đánh thức cả hai dòng linh lực: Hỏa Trấn của Kê Thần và Thủy Vận của Long Tộc. Dẫu chỉ một trong hai cũng đã là hi hữu. Người mang cả hai đã từng được xem là “Điểm Nối giữa Nhân và Thiên”.
Sự xuất hiện của Ấn khiến các bậc kỳ lão giật mình: thiên mệnh thời này đã trỗi dậy rồi.
Long Linh Hộ Vệ và lời cảnh báo trong cơn mộng
Đêm đó, Lâm Thạch mơ thấy vùng trời nứt ra thành vô vàn mảnh sáng, giữa hư không xuất hiện một con linh long với đôi mắt như lưu ly. Nó gọi tên cậu bằng giọng vang vọng từ tận đáy tâm trí:
“Người mang Ấn, hãy thức tỉnh Kê Thần. Hắc Trụy sắp vượt cổng Phong Dã. Nếu không kịp thời trấn giữ, khí vận nhân gian sẽ lụi tàn.”
Kèm theo lời cảnh báo là hình ảnh một pho tượng gà thần khổng lồ, ánh vàng phủ kín, đứng giữa trận pháp như bảo hộ toàn cõi. Sau lưng là Long Linh uốn lượn, hợp thành thế Long Kê Tương Ứng.
Lâm Thạch bừng tỉnh, mồ hôi lạnh thấm áo. Chưa kịp hiểu hết điều vừa xảy ra, cậu đã nghe tiếng người làng báo động: Kỳ Linh Chi Thú từ rừng sâu xuất hiện nhiều hơn trước, tiếng rít của chúng như chứa tà khí.
Đó là dấu hiệu đầu tiên cho thấy lời linh long nói không hề là mộng ảo.
Khởi hành tìm Kê Thần Trấn Địa
Theo truyền thừa cũ, muốn thức tỉnh Kê Thần, người mang Ấn phải vượt qua ba thử thách, mỗi thử thách gắn với một nguyên khí:
-
Phong Minh – thông tường thiên ý
-
Viêm Hộ – giữ vững tâm hỏa
-
Thạch Tâm – bền gan, không lay chuyển
Tương truyền rằng sau khi hoàn tất, linh lực Kê Thần sẽ hiện hình, còn Long Linh sẽ hợp nhất để trở thành Hộ Vệ Trấn Giới.
Lâm Thạch lên đường cùng hai người bạn: Tố Vân, cô gái có khả năng nghe được sinh khí của muôn loài; và Khôi Lão, người am hiểu cổ điển văn và trận pháp. Họ hướng về Thập Nhẫn Phong, nơi thử thách thứ nhất bắt đầu.
Thử thách Phong Minh – tiếng gọi từ Lưu Quang Trì
Tại đỉnh Thập Nhẫn, trời đầy cuộn mây lạ. Ở trung tâm là Lưu Quang Trì – một hồ ánh sáng xoáy tròn như mắt bão. Gió thổi ngược chiều, tạo thành những âm sắc kỳ quái. Muốn vượt qua Phong Minh, người mang Ấn phải “nghe rõ thanh âm của gió”, tách bạch đâu là tiếng tự nhiên, đâu là tiếng từ linh giới.
Suốt ba ngày, Lâm Thạch chỉ thấy trước tai mình đầy hỗn loạn. Nhưng đến ngày thứ tư, khi tâm trí cậu hoàn toàn an định, gió đột nhiên dừng lại. Không gian tĩnh như mặt nước. Giữa trong lặng yên, cậu nghe được một tiếng gáy rất xa, vang vọng từ cõi không xác định.
Ngay khoảnh khắc ấy, phiến đá Long Huyết Ấn trên tay cậu phát sáng, và một vòng hào quang bao lấy thân thể. Như vậy, thử thách đầu đã hoàn thành.
Viêm Hộ – ngọn hỏa linh trong tim Kê Thần
Thử thách thứ hai diễn ra nơi Hỏa Tạng Cốc, vùng đất lúc nào cũng đỏ rực như mặt trời chiều. Nhiệt độ cao đến mức biến đất thành thủy tinh. Tại đây, Lâm Thạch phải tìm ngọn Hỏa Linh – một đốm sáng di chuyển liên tục, chỉ xuất hiện trước người có tâm thuần khiết.
Ngọn lửa linh này lúc đầu trốn chạy, rồi thử thách cậu bằng ảo ảnh: thấy người thân gặp nạn, thấy lửa nuốt trọn thôn làng. Khốc liệt hơn cả là ảo giác về bản thân biến thành dã thú.
Nhưng chính lúc tâm cậu chạm đến tuyệt vọng, tiếng gáy nhỏ nhưng kiên định vang lên. Nó không hùng hồn, không rền vang, nhưng vững chãi đến mức cuốn bay toàn bộ ảo tượng. Ngọn Hỏa Linh từ từ tiến lại và nhập vào ngực Lâm Thạch, tạo thành Viêm Hộ Tâm.
Thạch Tâm – tâm không động giữa rung chuyển thiên địa
Dù đã vượt hai cửa, thử thách cuối cùng mới thực sự là ranh giới sinh tử. Thạch Tâm Điện nằm sâu dưới lòng đất, nơi mặt đá liên tục rung chuyển do mạch linh lực. Người bước vào phải giữ tâm không lay, nếu động tâm dù chỉ một nhịp, toàn bộ đá sẽ đổ ập xuống, vùi cả thân lẫn linh.
Điều kinh hoàng là không chỉ sự rung chuyển vật lý, mà còn có tiếng gầm của Hắc Trụy vọng xuống từ Hư Không Trụ. Chúng cố phá tâm chí của người mang Ấn, nhằm cắt đứt thiên mệnh trước khi hợp nhất Long – Kê.
Nhưng Lâm Thạch lúc này đã có Viêm Hộ Tâm và Phong Minh Nhãn. Cậu ngồi giữa lòng điện, hít một hơi thật sâu, và tất cả âm thanh như lùi xa. Chỉ còn lại nhịp thở của bản thân và tiếng linh long dội nhè nhẹ từ đâu đó.
Trong khoảnh khắc tĩnh lặng tuyệt đối, mặt đất ngừng rung. Thạch Tâm hiện hình như một mạch sáng xuyên qua cơ thể, hoàn tất cả ba thử thách.
Kê Thần xuất thế – khởi nguồn của Long Linh Hộ Vệ
Khi rời Thạch Tâm Điện, trời bất ngờ chuyển tối. Mặt đất dậy sóng. Một khe nứt khổng lồ xé đôi chân trời, từ đó trồi lên một cột khí đen ngòm – Hắc Trụy đã thật sự phá giới.
Giữa lúc nguy cấp, lông vũ xoáy trên tay Lâm Thạch bung sáng thành một trận pháp hình lông trống. Từ tâm trận, một hình tượng Kê Thần khổng lồ trỗi dậy, đôi cánh tỏa vàng, ánh sáng lan ra như mặt trời mọc.
Cùng lúc đó, Long Linh từ giấc mộng trước kia xuất hiện lại. Nhưng lần này không phải ảo ảnh – nó hóa thành thực thể, quấn quanh Kê Thần, hợp lực tạo thành Long Linh Hộ Vệ – Kê Thần Trấn Địa.
Sự hợp nhất của hai linh thể tạo ra một cơn chấn động xuyên ba tầng giới, khiến tiếng gầm của Hắc Trụy bị đẩy lùi. Bầu trời vốn đen đặc bỗng hé ra một đường sáng. Nhân gian lại giữ được một nhịp thở.
Hồi âm của thiên giới và dự báo cho tương lai
Dẫu chiến thắng, các bậc kỳ lão hiểu rằng đây mới chỉ là khởi đầu. Sự xuất hiện của Long – Kê hợp thể chứng minh vận trời đã chuyển. Song Hắc Trụy chỉ mới bị đẩy lùi, chưa hề bị phong ấn lại hoàn toàn.
Hơn nữa, Long Linh Hộ Vệ chỉ có thể duy trì trong thời gian giới hạn. Khi ánh sáng tan dần, Lâm Thạch quay về hình dáng thường, hơi thở mệt mỏi nhưng ánh mắt lấp lánh ý chí. Tố Vân và Khôi Lão nhận ra: từ đây, cậu không còn là thanh niên bình thường trong làng nữa, mà đã trở thành người gánh thiên mệnh của cả ba giới.
Truyền thuyết nói rằng muốn duy trì sự ổn định lâu dài, Lâm Thạch phải tìm được Cổ Chuông Nhật Kê – linh vật từng đóng vai trò giữ ranh giới ánh sáng ở thời thượng cổ. Chuông nay thất lạc, nằm ở vùng đất bị phong ấn ngoài biển Đông, nơi thủy linh dữ dội và vô số huyễn thú canh giữ.
Hành trình tiếp theo sẽ không chỉ là vượt thử thách – mà là khám phá sự thật về mối liên hệ giữa Kê Thần, Long Tộc và sự sụp đổ của đại giới năm xưa.
Lời kết mở cho quyển tiếp theo
“Huyết Ấn Long Kê Trấn Giới” đánh dấu bước chuyển quan trọng trong Kinh Kê Diễn Nghĩa: lần đầu tiên Long Linh và Kê Thần thực sự hợp nhất thành một thể trấn giữ nhân gian. Nhưng nguy cơ lớn hơn vẫn đang ở phía trước – Hắc Trụy chưa bị tiêu diệt, và cánh cửa Phong Dã vẫn rạn nứt từng ngày.
Lâm Thạch và đồng bạn phải bước tiếp vào những vùng đất thần bí: Hải Môn Trũng, Linh Huyết Trình, và cuối cùng là Cổ Chuông Nhật Kê – nơi họ phải tìm lời giải cho bí mật lớn nhất của thiên địa.